Tiêu Hiểu cười đáp: “Sao có thể chứ? Tớ còn mong cậu mang sách Trung y cho tớ đọc nữa mà.” Vừa nói vừa đưa cá khô cho Đồng Vi và Vương Hiểu Nguyệt: “Này, tớ mang cá khô do Vương Vệ chiên đến cho các cậu đây.”
Thực ra là cô thích ăn cá khô như đồ ăn vặt nên Vương Vệ tiện thể chiên nhiều thêm một chút.
“A a a. Cậu tốt quá Tiêu Hiểu.” Đồng Vi và Vương Hiểu Nguyệt có đồ ăn, nhất thời vây quanh Tiêu Hiểu hò hét.
Tiêu Hiểu có chút chột dạ cười khan vài tiếng.
Ba người nói chuyện một lúc, Đồng Vi bỗng nhiên nói: “Đúng rồi Tiêu Hiểu, ông nội tớ nói muốn gặp cậu.” Cô ấy nói với ông nội rằng mình có một bạn học có bản lĩnh cực kỳ lớn, đọc qua rồi sẽ không bao giờ quên, hơn nữa còn rất thích sách Trung y. Sau khi nghe xong, ông nội cô ấy cũng ngầm cho phép cô ấy mang sách đến cho Tiêu Hiểu, sau đó còn lấy ra ghi chép quý giá được cất giấu kỹ.
Tiêu Hiểu gật đầu: “Tớ thấy nhà cậu có nhiều sách y học như vậy, có rất nhiều ghi chép đều là do ông nội cậu tự tay sắp xếp lại. Tuy rằng không có tiếng là thầy trò nhưng lại có quan hệ như thầy trò. Theo lý mà nói, tớ nên đến thăm ông nội cậu trước.”
Đồng Vi đang bận ăn cá khô, nghe vậy tùy ý phất tay: “Hài, không sao, ông nội tớ không để ý điều này, có một người thông minh lại còn cảm thấy hứng thú với Trung y như cậu ông nội vui mừng còn không kịp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play