Sắc mặt Vương Vệ cứng đờ: “Ai nói vậy chứ? Anh chỉ không muốn ban ngày em làm thí nghiệm mà buổi tối quay về còn làm những thứ này.”
Tiêu Hiểu cười hì hì: “Được rồi, em biết rồi, biết rằng anh không ghen tị, sau này em sẽ không như vậy nữa.” Cô bò lên giường, chui vào trong lòng Vương Vệ.
Vương Vệ theo bản năng ôm lấy cô, vỗ vỗ lưng cô một cái rồi mới bỗng nhiên phản ứng lại: “Có phải em chưa rửa chân không?”
Tiêu Hiểu chớp chớp mắt, vô tội nhìn anh: “Ừ, anh đâu có rửa cho em.”
“Em...” Vương Vệ bế Tiêu Hiểu lên, tức giận mắng: “Ông đây đúng là chiều em quá rồi.”
Hai cảnh vệ canh gác ở dưới hai cửa sổ bên ngoài nghe thấy động tĩnh bên trong, hai người ở trong bóng tối trố mắt nhìn nhau, sau đó đồng thời quay sang chỗ khác. Bảo vệ cho nhiều người như vậy rồi, đây là lần đầu tiên gặp một nhà khoa học giống như cô giáo Tiêu.
Ngày hôm sau Tiêu Hiểu chuyển qua phòng thí nghiệm, giáo sư Từ và giáo sư Vương lại tìm đến cô. Hiện giờ thí nghiệm đã đi đến giai đoạn cuối, không cần bọn họ phải theo dõi từng giờ từng phút nữa. Hai người đưa Tiêu Hiểu đi đến một phòng họp yên tĩnh trong nhà thí nghiệm, trực tiếp hỏi cô chuyện lượng tử máy tính.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play