Giáo sư Trần ngẩn ra: “Không nghiên cứu cái này, vậy thì nghiên cứu cái gì?” Logic chính của máy tính đời thứ ba ở nước M chính là mạch điện tổ hợp quy mô trung bình nhỏ, đây đã là tân tiến nhất. Nếu như nước Hoa bọn họ muốn đuổi theo, đương nhiên phải theo được tiến độ.
Tiêu Hiểu bình tĩnh nói ra mấy chữ: “Lượng tử máy tính.” Đây là hình thức phát triển máy tính loài người tương lai mà cô căn cứ theo những tài liệu trong mấy ngày qua đã đọc được để suy luận ra.
Máy tính tân tiến nhất hiện giờ được tạo ra bằng mạch điện tổ hợp quy mô vừa và nhỏ, phiên bản mới tiếp theo có thể là máy tính mạch điện tổ hợp quy mô lớn, quy mô cực kỳ lớn. Những thứ này trong mắt của Tiêu Hiểu căn bản không phải là đột phá gì, chỉ là thêm gạch thêm ngói lên nền móng cơ bản mà thôi.
Cô vốn định nghiên cứu máy tính vi sinh vật, giờ đã có mô hình ban đầu của quang não. Nhưng mà nghĩ lại, đối với trình độ phát triển khoa học hiện giờ của lam tinh mà nói, không khỏi là một bước tiến quá xa, vượt qua quá nhiều sản phẩm và trình độ của cả thế giới, có lúc chưa chắc đã là một chuyện tốt.
Vì vậy Tiêu Hiểu chuẩn bị chỉ bước nhiều hơn một bước, đó chính là vượt qua hình thức mạch điện tổ hợp, trực tiếp làm ra máy tính lượng tử. Dù sao trong mắt cô, mạch điện tổ hợp quy mô lớn và quy mô nhỏ cũng không khác nhau là bao.
Giáo sư Trần mờ mịt: “Lượng tử học thì thầy biết, nhưng lượng tử máy tính là cái gì?” Lượng tử học ở thế giới này là do một nhóm các nhà Vật lý học cùng nhau sáng lập. Anh ấy không phải nhà Vật lý, không hiểu rõ lắm, không thể nào nghĩ ra lý luận này có thể có liên quan gì đến máy tính.
Tiêu Hiểu suy nghĩ một chút rồi nói: “Như vậy đi, thầy Trần, em sẽ sắp xếp lại cơ sở nguyên lý, sau khi thầy hiểu rồi thì mới tiến ra quyết định có tiến hành nghiên cứu máy tính lượng tử hay không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT