Giống như bọn họ, đầu óc không ngu ngốc, nếu không cũng sẽ không thi đỗ Kinh đại nhưng bình thường cũng dốc hết sức lực mà học, sợ rằng sẽ bị tuột khỏi tiến độ. Không ngờ rằng lúc bọn họ còn đang đuổi theo tiến độ của thầy cô, Tiêu Hiểu sớm đã chạy đến phía trước rồi.
“Vậy cậu cố lên nhé.” Vương Hiểu Nguyệt không hiểu được suy nghĩ thiên tài của Tiêu Hiểu, không thể làm gì khác hơn là nói một câu tẻ nhạt. Nếu như Tiêu Hiểu tự đưa ra yêu cầu mà lại thất bại, có thể tưởng tượng được sau này người khác sẽ nói về cô như thế nào.
Theo đuổi viển vông, ỷ vào việc bản thân là trạng nguyên toàn quốc mà kiêu ngạo....Những lời bàn tán như vậy e rằng còn là nhẹ.
Tiêu Hiểu gật đầu, cầm một bài luận văn lên xem, nghe nói luận văn này là do trường học tốn một khoản tiền rất lớn mua từ nước ngoài về, không có nhiều bản sao.
Cô chỉ xem lướt qua một chút, sau đó hứng thú dần dần mất đi, quả nhiên không phải là thứ khiến cô có thể ngạc nhiên vui mừng.
Nghe nói trình độ giáo dục và trình độ nghiên cứu khoa học ở nước ngoài hiện giờ đều vượt xa nước Hoa, sau khi cô biết được trường học mua luận văn ở nuóc ngoài về nên mới lập tức mượn về xem.
Tiếc rằng vẫn không phải là thứ khiến cô vừa xem đã hai mắt sáng lên, mặc dù trình độ của luận văn đúng là tốt hơn nước Hoa một chút, nhưng cũng không đến mức gọi là vượt xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT