Vương Hiểu Nguyệt ăn hết thịt khô rồi, thấy thế thì thò lại gần lấy một miếng thịt khô của Đổng Vi.
Chọc cho Đổng Vi phải kêu lên oai oái: “Của cậu đâu, sao lại ăn của tôi.”
“Chỉ ăn mấy miếng thôi, lát nữa tôi cũng lấy kẹo sữa đổi lại cho cậu.” Vương Hiểu Nguyệt thấy Đổng Vi không giống với mẹ cô ấy thì nói nửa đùa nửa thật, nhưng đúng là cô ấy cũng rất muốn ăn thịt khô, tiếc là bản thân không chống lại được dụ hoặc, vài miếng cuối cùng cũng vừa ăn hết xong hồi nãy rồi.
“Ai muốn kẹo sữa chứ, vất vả lắm tôi mới đổi được từ chỗ Tiêu Hiểu mà. Tự cậu đi đổi với Tiêu Hiểu đi.” Đổng Vi ôm thịt khô nhìn Vương Hiểu Nguyệt đầy cảnh giác.
Tiêu Hiểu giơ tay lên đúng lúc: “Hết rồi.”
Hai vai Vương Hiểu Nguyệt hạ xuống, quay đầu xoa tay nói với Đổng Vi: “Cậu xem...”
Thấy Vương Hiểu Nguyệt vô cùng đáng thương, Đổng Vi cũng chia cho cô ấy mấy miếng: “Nói rồi đấy, chỉ mấy miếng này thôi, nhiều hơn không có đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play