Chú Trương không giống như vợ chú ấy: “Bà thì biết cái gì, bà nhìn hai người bọn chúng còn trẻ bao nhiêu, vậy mà thi đậu được đại học Kinh, không biết tương lai sau này còn rộng mở bao nhiêu, nếu bán rẻ một chút cho họ có thể tạo mối quan hệ tốt, vậy thì vụ mua bán này thành công rồi.”
Nhưng vợ chú ấy lại không cho là đúng: “Nhưng nếu trong quá khứ thì cũng là Xú Lão Cửu thôi...”
Chú Trương chậc một tiếng: “Sao cả bà cũng nhìn không ra thế, hôm nay thay đổi, sau này sẽ không giống như khi trước nữa, nếu không với kiểu buôn bán đồ vật công khai như chúng ta, nếu là khi trước đã bị tóm từ lâu rồi.”
“Thì tôi cũng lo chuyện này, bây giờ không sao, ai biết tương lai thế nào...”
Vợ chú ấy lo lắng sốt ruột, lúc bán buôn cứ nhìn không chớp mắt, lợi nhuận khá khẩm nên cuộc sống hằng ngày của nhà bọn họ không còn túng quẫn như ngày trước, nhưng vẫn sợ chính sách bên trên lại thay đổi...
Đương nhiên là Vương Vệ và Tiêu Hiểu không biết sau khi bọn họ đi thì cách vách đã xảy ra chuyện gì, sau khi sắp xếp mấy thứ nồi chén muôi chậu gọn gàng thì Vương Vệ lại mang hạt giống một vài loại rau dưa ra mảnh đất trống đằng sau để trồng.
Lại lấy mì và thịt khô mang từ nhà đến để nấu một bữa cơm: “Hôm nay ăn tạm thế này trước đã, chờ ngày mai rau dưa mọc lên rồi, anh lại làm món ngon cho em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT