Tam Muội trực tiếp quay đầu bỏ đi, Tứ Muội không nhịn được mà lên tiếng: “Vậy mẹ muốn chị hai phải làm sao? Không phải mẹ đã chạy đến trước mặt quan lớn để tố giác rồi à, còn nói là không có quan hệ gì với chị hai và anh rể. Chuyện này chính tai quan lớn đã nghe thấy. Chính mẹ đã nói không có quan hệ, vậy tại sao bây giờ lại nhớ rằng chị hai là con gái của mình? Là chị gái của Quốc Hưng?”
Mẹ Tiêu lộ ra vẻ mặt xấu hổ: “Con bé này sao mà nói chuyện khó nghe thế, lúc ấy không phải mẹ sợ chị hai và anh rể con gây chuyện liên lụy đến gia đình chúng ta sao?”
Vẻ châm chọc trên mặt Tứ Muội ngày càng rõ: “Đúng vậy, sợ liên lụy nên phủi sạch quan hệ, hiện tại thấy có lợi thì lại dùng sức lôi kéo, mẹ nói ra những lời như vậy mà không thấy đỏ mặt sao?”
Mẹ Tiêu bị nói thì vừa xấu hổ lại vừa tức giận, đáng tiếc là bà ấy ngu ngốc, nói không lại mấy cô con gái nên chỉ có thể liên tục nói mãi: “Dù có thế nào thì cũng là mẹ sinh ra Nhị Muội, sao nó có thể không nhận cha mẹ chứ, Quốc Hưng chính là em trai của nó…”
“Tứ Muội, đừng nói nữa.” Tam Muội ngăn Tứ Muội nói tiếp, cô ấy biết rất rõ tính mẹ, có nói bà ấy cũng không hiểu, dù sao mọi chuyện bà ấy làm đều là vì Tiêu Quốc Hưng, về phần mấy đứa con gái, họ chưa từng nằm trong phạm vi suy nghĩ của cha mẹ Tiêu.
Rạng sáng ngày hôm sau, Tiêu Tam Muội thay bộ quần áo tươm tất nhất, mở cửa sân chạy đến nhà Tiêu Hiểu.
Đây là điều bọn họ đã nói hôm qua, phía huyện bảo họ hôm nay đi báo danh. Nếu đã đưa công việc này cho Tam Muội thì hiển nhiên cũng sẽ đưa cô ấy đi cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play