“Bọn họ ở kia kìa!”
Có người chỉ vào Vương Vệ và Tiêu Hiểu đang đứng ở bờ ruộng hô lớn một tiếng, lập tức tất cả mọi người đều nhìn về phía bọn họ.
Trước đây mọi người đều trốn tránh anh, Vương Vệ căn bản không thích ứng được bị nhiều người nhìn chăm chú như vậy, hơn nữa dáng vẻ của những người này hiện tại nhìn anh cũng không còn hiếu kì, sợ hãi hoặc chán ghét như trước nữa.
Trong mắt của bọn họ toàn là cảm kích, là cảm kích không lời nào diễn tả nổi, bao gồm cả người mà mấy ngày trước vừa bị anh đánh.
“....nhìn cái rắm!” Vương Vệ không được tự nhiên quay đầu đi, lầm bầm một tiếng, kéo lấy Tiêu Hiểu nói: “Đi, chúng ta về nhà thôi, dù sao chuyện phía sau cũng chẳng liên quan đến chúng ta nữa.”
“Chờ thêm một chút.” Tiêu Hiểu không đồng ý đi vào lúc này, hiện giờ thời cơ đúng lúc.
“Không cần nữa, anh lại không thèm bọn họ cảm ơn, cũng không cần bọn họ xin lỗi.” Vương Vệ biết Tiêu Hiểu muốn làm gì, bĩu môi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT