Sắc mặt của Vương Vệ khẽ động, dường như đã biết Tiêu Hiểu muốn nói gì.
“Ồ, là gì vậy?” Bí thư Tần tò mò hỏi.
“Ngài cũng thấy đôi mắt của chồng tôi rồi đấy, người trong thôn không biết có chuyện mắt dị đồng, nói chồng tôi là quái vật, hồi anh ấy còn bé...phải chịu rất nhiều uất ức. Cho nên tôi muốn nhờ bí thư, nếu như cỏ hút nước thật sự có hiệu quả, liệu có thể phiền ngài nói cho mọi người một tiếng, đôi mắt của anh ấy rất bình thường, căn bản không phải là quái vật, chỉ là xinh đẹp hơn bọn họ mà thôi.”
Bí thư Tần nghe xong liền im lặng, bị người đời gọi quái vật, nghĩ cũng biết tiểu đồng chí này hồi còn bé chắc chắn bởi vì đôi mắt này mà chịu không ít khó khăn.
“Ồ, chỉ vậy tôi sao? Đồng chí Tiêu, cô phải biết nếu như cỏ hút nước thật sự có tác dụng, đó chính là công lớn, mà cô chỉ cần tôi nói giúp một câu thôi sao?” có lẽ cỏ hút nước cho bọn họ một chút hy vọng, bí thư Tần cũng đã có tâm trạng nói đùa một câu với Tiêu Hiểu.
Tiêu Hiểu và Vương Vệ nhìn nhau một cái: “Tôi chắc chắn, điều này đối với tôi mà nói, quan trọng hơn cả.”
Tất thảy mọi căn nguyên bắt nguồn từ sự vô tri ngu muội của người nhà họ Vương và người dân thôn Tiểu Tiền, muốn phá vỡ ngu dốt cố chấp của bọn họ cũng dễ, chỉ cần một người có địa vị đủ cao, kiến thức đủ rộng lên tiếng là được. Bọn họ dùng sự dốt nát của chính mình gây cho Vương Vệ tổn thương sâu như vậy, nhưng lại bị lật đổ dễ dàng, nực cười biết bao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT