Hai người ở đây tình chàng ý thiếp, bên kia cha Tiêu còn nằm trên đất ai da kêu to. Ngoại trừ Ngũ Muội, Lục Muội trên mặt lo lắng, trên mặt Tam Muội và Tứ Muội đều lạnh nhạt, không biết trong lòng các cô ấy đang nghĩ gì.
Mẹ Tiêu khóc lóc đỡ cha Tiêu dậy: “Tam Muội, mau đi nấu chút nước ấm, cha con bị đánh thành như vậy, nếu xảy ra chuyện gì, mấy mẹ con chúng ta sau này làm sao mà sống…”
Tiêu Tam Muội, Tiêu Tứ Muội nghe bà ấy khóc lóc kể lể thế mà lại phát hiện trong lòng mình không hề dao động, dù sao thù các cô ấy từ nhỏ đã làm việc, tất cả lương thực liều mạng kiếm công điểm đổi lấy đều bị cha mẹ thiên vị cho Tiêu Quốc Hưng, không có cha Tiêu, nói không chừng các cô ấy sống càng tốt.
Tiêu Hiểu lười nghe mẹ Tiêu khóc lóc kể lể nên kéo Vương Vệ muốn đi.
Vương Vệ mặc cô lôi kéo, lúc đi qua bên người Tiêu Quốc Hưng thì bỗng nhiên cúi đầu nhếch miệng cười với nó.
Dọa Tiêu Quốc Hưng liều mạng trốn ra sau, giọng the thé hu hu khóc lớn.
“Thằng nhãi, nhìn mày như vậy là biết sau này lớn lên khẳng định cũng không phải người tốt gì, khuyên mày một câu, sau này thấy tao thì tránh xa một chút, nếu không tao thấy mày một lần là đá mày một lần. Đừng khóc nữa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT