Nhìn ánh mắt cầu khẩn của Miêu Tố Tố, Tân Hựu rất muốn nói với bà rằng, Khấu cô nương mất cả cha lẫn mẹ thực sự rất đáng thương, còn nàng, mất đi người mẹ yêu thương nhất, cũng chẳng khá hơn.
Nàng không còn là cô bé vô tư, thích rong chơi khắp nơi ngày nào nữa. Giờ đây nàng là “biểu cô nương” của Thiếu Khanh phủ, là Đông gia của Thanh Tùng Thư Cục, nhưng lại chẳng thể nào trở về làm Tân Hựu ngày trước.
“Bá mẫu có mời đại phu chưa? Kinh thành không thiếu danh y…”
Miêu Tố Tố cười khổ:
“Thân thể ta, ta tự biết. Tiểu sản chỉ khiến mọi thứ đến nhanh hơn thôi. Khấu cô nương, cô có thể hứa với ta không?”
Từ chuyến đi dài đằng đẵng đầu năm, những đêm thức trắng vì áy náy đã hại Tân Hoàng hậu, đến sự hoảng loạn và sợ hãi sau khi phản sát phu quân, rồi lo lắng không yên sợ người ta phát hiện ra nguyên nhân cái chết của Chu Thông. Tất cả cảm xúc chất chồng, cộng thêm sự tuyệt vọng khi nhận ra người chồng chung sống hơn mười năm lại là kẻ đáng khinh, đã sớm khiến bà kiệt quệ. Đến khi bị đẩy ngã dẫn đến tiểu sản, cơ thể bà đã không thể chịu đựng thêm nữa.
Dầu cạn đèn tàn, dù không cam lòng, dù không thể buông bỏ được con gái, bà cũng chỉ đành chấp nhận số phận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT