“Là ai vậy?” Giọng của Kỷ Thải Lan vang lên, ngay sau đó cửa lớn liền được mở ra.
Thấy Tân Hựu, Kỷ Thải Lan vừa kinh ngạc vừa vui mừng: “Khấu muội muội, sao muội lại đến đây? Mau vào nhà.”
Tân Hựu đứng yên trước cửa, lấy ngọc bội ra: “Ta phát hiện cái này ở phòng tiếp khách của thư cục, nghĩ là của Kỷ tỷ tỷ hoặc Chu muội muội. Hôm trước Kỷ tỷ tỷ nói nhà tỷ ở ngõ Mèo thuộc phường Cát Tường, ta liền qua đây hỏi thăm, quả nhiên tìm được.”
“Ôi, đây là ngọc bội của biểu muội ta.” Kỷ Thải Lan vừa nhìn đã nhận ra ngay, lập tức cảm thấy áy náy: “Lại phiền Khấu muội muội phải mang đến tận đây, thật là khiến muội mất công rồi.”
“Kỷ tỷ tỷ khách khí quá. Ta cũng rảnh rỗi thôi, nhân tiện ra ngoài hít thở không khí. Không giấu gì tỷ, khi tỷ và Chu muội muội chưa đến thư cục, ta còn đang nằm gà gật trong thư phòng, bị người làm phàn nàn nữa cơ.”
Nghe Tân Hựu nói vậy, Kỷ Thải Lan thoải mái hơn hẳn, đặc biệt là câu “rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi,” khiến lời mời của nàng buột miệng thốt ra: “Khấu muội muội nếu không bận, có muốn cùng ta đi tìm biểu muội không?”
“Được thôi.” Tân Hựu mỉm cười gật đầu, lòng thầm yên tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT