Bên ngoài thư cục, Tôn Nham nấp ở một góc khuất, mắt không rời cửa chính. Vì căng thẳng, lòng bàn tay ông ướt đẫm mồ hôi.
Ông chưa bao giờ cảm thấy thời gian trôi chậm như lúc này. Tiếng chim hót trên cành cây vốn dễ chịu, nay lại trở nên vô cùng ồn ã.
Không biết đã chờ đợi trong bức bối bao lâu, cuối cùng ông cũng thấy Tân Hựu bước ra từ Thanh Tùng Thư Cục. Đi sau nàng vài bước là một người phụ nữ mặc áo váy vải xanh giản dị, dáng điệu hơi khom lưng như những người hầu trước chủ nhân.
Ánh mắt Tôn Nham dán chặt vào người phụ nữ ấy, không thể rời đi.
Là Thúy Nương!
Dù đã xa cách hơn mười năm, cuộc sống khốn khó đã hằn lên gương mặt bà những vết dấu thời gian, không còn nét đẹp dịu dàng trong ký ức của ông. Nhưng chỉ cần một ánh nhìn, ông đã nhận ra bà.
Tân Hựu bước chậm rãi, còn mẹ Thạch Đầu thì không hay biết mình đang bị dõi theo, chỉ lặng lẽ theo sau nàng, ngày càng xa khỏi vị trí của Tôn Nham.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT