Đoạn Vân Lãng nghe giọng điệu của Tân Hựu, không dám mạnh miệng:
“Trượt chân ngã thôi, chẳng phải sợ đồng môn cười nhạo nên mới nói là bị bệnh à.”
“Ngã bị thương?” Tân Hựu nhìn thẳng vào mắt Đoạn Vân Lãng. “Tự ngã sao?”
Nếu thật sự như vậy, Mạnh Phỉ hẳn đã không cố ý nhắc đến chuyện này với nàng.
“Ừm…” Ánh mắt Đoạn Vân Lãng dao động, muốn né tránh.
Tân Hựu nhíu mày: “Trong trí nhớ của ta, nhị ca không phải kiểu người vì bảo vệ kẻ xấu mà uất ức bản thân.”
“Ta đương nhiên không phải!” Đoạn Vân Lãng đối diện ánh mắt điềm tĩnh của thiếu nữ, bỗng thấy việc mình giấu giếm có chút ngớ ngẩn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT