Lưu Chu ngẩn người trước câu hỏi của Đoạn Vân Lãng:
“Đông gia chúng tôi chẳng phải biểu cô nương của công tử sao?”
Đoạn Vân Lãng không trả lời, quay người bước đi.
“Lạ thật.” Lưu Chu lắc đầu khó hiểu.
Đoạn Vân Lãng bước đi trên phố, cảm giác như chân không chạm đất.
Ánh nắng thu dịu nhẹ mà chói mắt, khiến hắn cảm thấy đau nhói.
“Đoạn huynh?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play