Câu cuối của Tân Hựu rất khẽ, Tiểu Liên nghe không rõ, chỉ thấy nàng nhắm mắt lại, cũng ngoan ngoãn im lặng.
Nhà của Cốc Ngọc cách Quốc Tử Giám khá xa. Tân Hựu nhắm mắt không phải để nghỉ ngơi, mà tranh thủ khoảng thời gian này lục lại ký ức về những cảnh tượng bi thảm kia, hy vọng tìm ra thêm manh mối.
“Cô nương, phía trước không thể đi tiếp bằng xe được nữa.” Người phu xe dừng ngựa lại, báo.
Tiểu Liên đỡ Tân Hựu xuống xe, vừa nhìn thấy cảnh vật đã buột miệng kinh ngạc.
Trước mắt là những ngôi nhà lụp xụp, chật chội, sát nhau đến mức ngột ngạt. Dưới mặt đất, nước bẩn chảy qua lớp tuyết, để lại những vệt ngoằn ngoèo.
Tiểu Liên từ nhỏ sống trong gia đình giàu có, sau này theo Tân Hựu vào kinh, ở trong phủ Thiếu Khanh cũng không thiếu thứ gì. Đây là lần đầu tiên nàng đặt chân tới nơi thế này.
Nàng nhấc chân lên, lại nhanh chóng hạ xuống, lặng lẽ nâng vạt áo choàng của Tân Hựu để khỏi bị bẩn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play