Tại phủ Thiếu Khanh, khi lão phu nhân nhận được tin báo rằng biểu cô nương có việc gấp phải quay về Thanh Tùng Thư Cục, bà cũng không nghĩ nhiều, liền mở rương kiểm tra ngân phiếu.
Ngày trước, gia tài mà Khấu Thanh Thanh mang theo vô cùng đồ sộ, không thể để mãi trong tay. Một phần được gửi vào ngân trang, một phần mua các cửa hiệu ở vị trí đắc địa, phần còn lại đem cho vay lấy lãi.
Số tiền đem cho vay lấy lãi không hề nhỏ, một lúc không thể thu hồi được. Các cửa hiệu kia cũng không thể ngay lập tức bán lấy tiền. Lão phu nhân chỉ có thể trông cậy vào số tiền đang gửi ở ngân trang và ngân phiếu để lại trong nhà.
Số tiền trong ngân trang có tổng cộng ba trăm ngàn lượng, chia ra gửi ở nhiều ngân trang khác nhau. Số tiền này không chỉ không sinh lời, mà còn phải trả phí bảo quản. Lão phu nhân tuy ham tiền nhưng lại rất cẩn trọng, mấy năm nay thà chịu mất chút phí bảo quản để luôn có một khoản dự phòng. Giờ đây, khoản tiền này là thứ bà nghĩ đến đầu tiên.
Số ngân phiếu còn giữ trong nhà, tính đi tính lại cũng được mười vạn lượng. So với số gia sản hàng triệu lượng của Khấu Thanh Thanh thì chẳng đáng là bao, nhưng với một gia đình quan lại bình thường đã là con số không thể tưởng tượng.
Cộng tất cả lại được bốn mươi vạn lượng, vẫn còn thiếu hai mươi vạn so với con số Tân Hựu yêu cầu. Lão phu nhân đếm tới đếm lui số ngân phiếu trong tay, lòng đau như cắt.
Đoạn Thiếu Khanh về nhà lúc chạng vạng, vừa bước vào cửa đã đi thẳng tới Như Ý Đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play