Câu trả lời của Cốc Tử khiến ánh mắt Hạ Thanh Tiêu hơi đổi, nhưng giọng chàng vẫn giữ sự ôn hòa:
“Từ từ kể, đừng sợ.”
Sự điềm tĩnh trong lời nói của Hạ Thanh Tiêu dần xoa dịu cảm xúc hoảng loạn của cậu bé.
“Đầu óc của Nhị Cẩu ca không được minh mẫn, ban đêm cũng ngủ ngoài chân tường.” Cốc Tử chỉ vào đầu mình, nói tiếp, “Đêm đó, ông nội con bỗng dưng run rẩy dữ dội, con sợ quá nên chạy đi tìm Nhị Cẩu ca giúp. Không ngờ từ xa đã thấy có một người bước tới chân tường, dừng lại chỗ Nhị Cẩu ca…”
Hồi tưởng khiến khuôn mặt non nớt của cậu hiện rõ nỗi sợ:
“Con tò mò nên trốn đi nhìn lén. Con thấy người đó dùng thứ gì đó bịt kín miệng mũi của Nhị Cẩu ca, rồi kéo ca ấy đi sau một lúc… Con… Con sợ lắm, sợ lắm…”
Nỗi sợ và cảm giác tội lỗi dày vò khiến Cốc Tử bật khóc nức nở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT