Lời đồn ngày càng lan rộng, khắp đường phố đều ngập trong mùi giấy cháy, thậm chí còn có tin tức ở đâu đó xảy ra hỏa hoạn vì đốt sách.
Lão Hồ chưởng quầy mặt mày u ám, lo lắng nói: “Đông gia, cứ để những lời đồn này tiếp tục lan truyền, thư cục của chúng ta phải làm sao đây?”
So với sự lo âu của lão Hồ, Tân Hựu lại điềm nhiên hơn nhiều: “Chưởng quầy đừng quá sốt ruột, cùng lắm thì 《Họa Bì》 bị ế, chúng ta chỉ là ít kiếm được chút bạc mà thôi.”
“Rõ ràng là một thoại bản đang ăn khách, vậy mà bây giờ lại tổn thất biết bao nhiêu bạc đây!” Hồ chưởng quầy theo thói quen liền gảy bàn tính, mặt mày như nhẹ nhõm hơn đôi chút, “May mà tới hôm nay 《Họa Bì》 đã bán hết, cũng không có lô nào đang in dở, thế là tránh được không ít tổn thất—”
Chưa kịp dứt lời, thần sắc lão Hồ chợt biến đổi, Tân Hựu vội gọi: “Chưởng quầy?”
Lão Hồ giật mình tỉnh lại, nhất thời quên cả nam nữ có khác biệt, bất giác nắm lấy cổ tay Tân Hựu: “Đông gia, người, người—”
“Sao vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play