Hai ngày sau, Túc Giang và Dương Miên cùng lúc tiến vào trò chơi.
Cao Yến làm một bữa chờ hai người về. Hai tiếng sau, Túc Giang và Dương Miên mặt mày trắng bệch trở về, nhào về phía sô pha nằm liệt không muốn nói chuyện.
Túc Giang mặt mày phờ phạc nói: “Anh Yến, tạm thời em không muốn ăn cơm đâu. Dạ dày đang sôi lên, trong đầu toàn là cảnh tượng máu me của tứ chi nát bét.”
Dương Miên cũng gật đầu phụ họa: “Cả đời này em không bao giờ muốn ăn mực ống nữa.”
Cao Yến nhướng mày, rất muốn hỏi họ đã gặp chuyện gì.
Thế nhưng Tạ Tam Thu không bị ảnh hưởng gì, một tay cầm bia ướp lạnh, tay kia cầm tôm hùm đất, món ăn sảng khoái ngày hè. Y cười tủm tỉm nói: “Người mới rèn luyện chưa tốt, sau này hai người thấy nhiều sẽ quen, có thể đối mặt với thi thể bị phân thây mà vẫn ăn cơm ngon.”
Dương Miên tức giận trừng Tạ Tam Thu, thiếu niên nước ngoài cười híp mắt, da đen ngay cả tim gan cũng đen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play