Người Nhật Bản sống sót không chịu đến gần thiền điện, cũng không dám nhìn đồng bạn bị chết thê thảm. Cao Yến không rõ hai người này đã gặp chuyện gì, đành đi tới kiểm tra trước.
Chử Toái Bích đi theo bên cạnh, thấy thế hỏi: “Cậu không sợ à?”
Cậu nhìn hắn một cái rồi ngồi xổm xuống kiểm tra xác chết: “Tàm tạm, trước đây tôi từng làm công ở lò mổ.” Cậu dừng hai giây rồi nói tiếp: “Cũng từng canh nhà xác.”
Bầy heo sống sờ sờ bị cắt cổ họng gọn gàng sạch sẽ trước mặt rồi mổ xẻ, khách quan mà nói, tình cảnh đó còn máu me hơn thế này. Hơn nữa còn canh nhà xác vào ban đêm, thế nên quá khứ đã luyện cho cậu lá gan lớn hơn người thường. Nếu không khi có người chết trong màn “Quan Lạc Âm”, cậu đã không thể bình tĩnh đối mặt, thậm chí hoàn thành nhiệm vụ vượt mức như vậy.
Chử Toái Bích nhíu mày, ánh mắt tối đen khó hiểu nhìn chằm chằm Cao Yến, vẻ mặt căng cứng, nhỏ giọng nói: “Trước đây cậu… sống khổ như vậy?”
“Cũng được, do bệnh trung nhị khá nghiêm trọng.” Cậu sờ sờ mũi rồi nhún vai, vẻ mặt thoải mái giải thích: “Khi đó tôi nghĩ cả thế giới chỉ còn một mình tôi, cảm giác nguy cơ đặc biệt nghiêm trọng, nhất định không chịu nhận sự giúp đỡ từ người khác mà đi làm thêm khắp nơi kiếm tiền sinh hoạt… Nhưng thật ra tôi chỉ làm trong lò mổ nửa tháng, nhà xác chỉ một tuần, khụ, chủ yếu do vẫn còn vị thành niên.”
Bây giờ nhớ lại thời kỳ bệnh trung nhị nghiêm trọng đó, Cao Yến vô cùng xấu hổ. Lúc ấy trông cậu có vẻ kiên cường độc lập so với những thiếu niên khác, nhưng thật ra cậu làm việc vất vả quá mức, khiến sức khỏe bị ảnh hưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT