Cũng tương đương với ba căn phòng đã có người ở thì bọn họ cũng lựa chọn một căn dựa trên kiểu mẫu của Lâm Tây Hà, cứ thế người và hàng hóa đều ở chung một chỗ để giảm thiểu tối đa bất lợi.
Chờ đến khi đã dọn dẹp xong đống hàng.
Thì bọn họ mới có thời gian rảnh rỗi ngồi xuống uống miếng nước, Diêu Chí Anh nghi ngờ nói: "Mỹ Vân, em nói xem vì sao bà chủ Cao lại đồng ý cho chúng ta nợ tiền vậy?"
Làm việc hơn nửa ngày trời, Thẩm Mỹ Vân vẫn chưa được uống một ngụm nước nào, lúc này được thỏa cơn khát nên cô cứ thế dùng một hơi uống hết cả một bình nước, lúc này mới cảm thấy cơ thể mình linh hoạt hơn.
"Là bởi vì cô ấy muốn lôi kéo chúng ta trở thành một khách hàng trung thành"
Dừng lại một chút, cô lại bổ sung thêm: "Giống như cách mà chúng ta nhập hàng hóa từ Lâm Tây Hà vậy, chúng ta cũng đang nhập hàng từ chỗ cô ấy."
Cho dù chỉ là bà chủ của một nhà máy may dệt nhỏ như Cao Dung thì việc được trả hai vạn khi mua hàng hóa cũng đủ khiến cô ấy phải động lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play