Vừa nói ra, ánh mắt mấy người Thẩm Mỹ Vân đều sáng ngời, hành lá là món ngon đấy, mặc kệ là xào rau hay là cán bột làm bánh bao, thì đều không thiếu thứ này được.
"Được rồi, cảm ơn cô nhiều đồng chí Tiền."
"Không có gì, nhưng mà mọi người đừng có nói ra ngoài, là tôi bảo mọi người đi trạm đồ ăn đấy."
Nếu không, chuyện này có khác gì tự đào góc tường nhà mình, rồi đem tặng cho người khác chứ?
Triệu Xuân Lan: "Đã hiểu đã hiểu."
Sau khi đoàn người Thẩm Mỹ Vân đi ra hợp tác xã cung ứng, thì định đi thẳng đến trạm đồ ăn, nhưng trạm đồ ăn lại cách xa khu nhà dân.
Hơn nữa cũng không có xe, cần tự mình đi bộ qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play