Trong lòng nhóm người Đỗ Quyên đều hiểu rất rõ, nhưng có một số người không suy nghĩ như vậy.
Vương Táo Hoa vốn định tố cáo Hồ Tương Vĩ, nhưng vừa nghe Hồ Tương Vĩ và Bạch Vãn Thu có giấy hôn thú lại còn xác nhận không mang thai thì bà ta liền sụp đổ. Vừa rồi bà ta chỉ hoài nghi 80%, giờ thì đã chắc chắn 100%!
Con khốn Trương Cúc Hoa này, mụ cố ý giăng bẫy bà ta.
Một là mụ cấu kết với cảnh sát gài bẫy bà ta, hai là muốn lừa bà ta lấy tiền. Tóm lại, mụ này là một kẻ lừa đảo! Cái thứ vô đạo đức! Vương Táo Hoa tức đến nghiến răng nghiến lợi mắng: “Thường Cúc Hoa, con mụ già Thường Cúc Hoa này tính kế tôi, chết tiệt! Tôi tung hoành giang hồ mấy chục năm rồi mà còn bị bà ta lừa. Là bà ta, là bà ta đã tố cáo tôi đúng không? Các người nói đi.”
Trương béo: “Không phải. Chuyện này không phải là bà tố cáo bà ta sao?”
“Nói bậy! Là bà ta tố cáo tôi mà các người còn muốn gạt tôi, chính là bà ta! Nếu không làm sao các người có thể phát hiện ra tôi được? Tôi che giấu kỹ như thế, chắc chắn là bà ta rồi. Cái mánh khóe bịp người này của tôi không hề có sơ hở, là bà ta đã lừa tôi.”
Vương Táo Hoa càng nghĩ càng tức giận, hu hu khóc lên, thế mà bà ta lại thua trong tay con mụ già này, dựa vào cái gì chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT