Đỗ Quyên cảm thán: “Mẹ, sao tự nhiên mẹ lại hào phóng quá vậy?”
Trần Hổ Mai trợn trừng mắt: “Mẹ có chỗ nào mà không hào phóng? Con nói nghe thử xem từ nhỏ đến lớn có có khi nào mẹ không hào phóng không?”
Đỗ Quyên vội vàng nịnh nọt: “Mẹ con là tốt nhất, mẹ con là người hào phóng nhất~ Ý con là, trước đây mẹ không chịu đổi nhiều như vậy...”
Trần Hổ Mai: “Sao mà giống được? Còn đổi trứng gà không phải mẹ cũng đồng ý rồi sao? Mấy cái thịt gà kia cũng không thể xem như là cơm mà ăn được. Con nhìn xem không phải đã tích góp đúng rồi sao? Bây giờ con có thể đổi nhiều đồ hơn, vậy thì sao lại không đổi thứ thiết thực hơn chứ? Lương thực chính là quan trọng nhất, không thể thiếu. Đúng lúc có bột mì, nhà chúng ta có thể hấp màn thầu ăn. Bánh màn màu trắng vẫn là ngon nhất. Bánh bao làm bằng hai loại bột không ngon bằng.”
Đỗ Quyên: “Mẹ nói đúng.”
Trần Hổ Mai: “Đi thôi, mẹ đi nấu cơm, hai cha con các người ở đây đợi đi.”
“Vợ ơi, để tôi giúp bà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT