Hôm qua tôi nói hay là cứ ở lại khách sạn cho xong, thật sự chỉ là nói đùa thôi, không ngờ Kỳ An lại tưởng thật, cả buổi sáng cứ nằm ườn trên giường.
Bảy giờ rưỡi rõ ràng là chuông báo thức do nàng đặt kêu trước, giọng tôi hơi khàn, khẽ hỏi mấy giờ rồi.
Kỳ An tắt đồng hồ báo thức, không thèm nhìn nói, còn sớm, em ngủ thêm chút nữa đi.
Tôi nghĩ nàng thật sự mệt rồi, hiếm khi có ngày nghỉ để nghỉ ngơi tử tế nên tôi lại nằm mơ màng đến hơn tám giờ, lúc thức dậy thì rón rén sợ làm ồn nàng.
Tôi dọn dẹp xong Kỳ An vẫn chưa tỉnh, mà lát nữa thôi là các quán ăn sáng ngừng bán hết rồi. Tôi đành cúi người lại gần một chút gọi nàng: “Em đi mua bữa sáng cho chị, chị muốn ăn gì?”
Kỳ An khẽ mở mắt, ngẩn người một lát thì tỉnh táo hơn chút, hồi lâu mới thốt ra một câu: “Em không được đi.”
Tôi bất ngờ: “Chị không ăn hở?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play