Ra ngoài, Tô Hàm hỏi anh Từ cần thuốc gì, anh Từ xua tay:
“Thuốc chúng tôi đều có, chỉ là trên đường lo lắng sợ hãi, không nghỉ ngơi tốt nên cô ấy mới yếu, nơi này thật tốt, tôi không dám tin là vào thời điểm này vẫn có người có thể ngồi trước cửa nhặt rau nói chuyện phiếm! Haha lúc nhìn thấy mà nói không ngoa, nước mắt tôi suýt rơi!”
Những người khác đều cười ha ha, Tô Hàm cũng cười theo.
Anh Từ giới thiệu những người đồng hành khác cho cô:
“Ông Chu, còn nhớ không? Lúc đó ông ấy đưa cho cô một tấm thẻ bảo cô đưa ông ấy về nhà, còn nhớ không? Khách hàng bị nhốt trong siêu thị lúc đầu, đi cùng chúng tôi chỉ còn lại ông Chu.”
Ông Chu gật đầu chào Tô Hàm, kính của ông ấy bị gãy một bên, dùng băng dính dán lại, lúc đó ông ấy mặc vest, trông rất tinh anh, bây giờ mặc áo chui đầu, quần lính màu xanh lục, đầu cũng cạo trọc, khác xa so với lúc đó.
“Đây là Khâu Gia Đồng, giống như Tần Việt, đều là sau này mới chạy đến siêu thị để trốn nạn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play