Chú Năm xua tay: “Không sao không sao, tiền điện thoại của chú đủ rồi, con gái chú nạp cho chú mấy nghìn tiền điện thoại, mỗi tháng chú chỉ mất chín đồng, chắc chắn không hết hạn đâu ha ha. Mật ong này là mật ong do nhà chú nuôi, là mật hoa trăm loài, các cháu lấy pha nước uống, uống hết thì nói với chú, chú mang đến cho.”
“Đủ rồi đủ rồi, sau này chú cứ đến sạc điện thoải mái, mật ong này là tiền thuê rồi, tiền thuê đủ rồi nhé!”
Chú Năm đặt điện thoại và đèn pin xuống, rồi về trước.
“Chú Năm đúng là biết cách cư xử, này, mau sạc đi.” Tô Vệ Quốc thấy vụ làm ăn này không lỗ, thấy con trai đã không kịp chờ đợi pha nước mật ong rồi, ông cười hỏi. “Mật ong ngon chứ?”
“Ngon!”
Mật ong quả thực rất ngon, pha nước có mùi hoa nhàn nhạt, uống vào thấy mát cả miệng.
Tô Hàm đặt cốc nước xuống, nói Mao Tiểu Lệ sáng sớm đã đến, Vương Nguyệt Nga trợn mắt: “Chắc chắn là mẹ chồng cô ta dạy, Cát Thu Lệ thích chiếm tiện nghi nhất, có phải cô ta đến tay không không? Tôi đã nói rồi mà! Hừ, con không mở cửa là đúng, muốn chiếm tiện nghi, còn biết xấu hổ không!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play