“Như tôi đã nói lúc nãy, thuốc không thể thay cơm nhưng gạo và thịt thì có thể cứu mạng. Tôi cần không nhiều loại, chỉ là số lượng hơi nhiều, nếu các người thấy mười cân gạo và mấy món thịt xông khói này không đủ, vậy thì tôi không đổi nữa. Đợi đến khi các người chết đói hết, tôi quay lại lấy thuốc cũng vậy thôi.”
Nếu như trước mạt thế, thậm chí là vào thời kỳ đầu mạt thế, những thứ này cũng không được coi là quá giá trị nhưng Tô Hàm đoán rằng, mạt thế đã trôi qua hơn một tháng, điện vẫn chưa được khôi phục, cô không tin là họ vẫn còn thịt tươi để ăn.
Mấy món thịt xông khói lạp xưởng này tuy không phải là thịt tươi nhưng dù sao cũng là do nhà nông tự làm, không phải cùng một đẳng cấp với mấy món thịt xông khói trong siêu thị.
“Con đĩ thối kia--” Gã đàn ông cơ bắp cau mày giơ nắm đấm lên nhưng bị thanh niên kéo lại.
Tô Hàm rút con dao buộc ở thắt lưng ra, bình tĩnh nhìn gã đàn ông cơ bắp: “Anh chắc là muốn đánh nhau với tôi trong cái gác xép chật hẹp này, giữa đám đông thế này không? Nói thật là tôi không biết đánh nhau, chỉ giết được mấy con thây ma thôi, chặt đầu là sở trường của tôi.”
**
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào con dao của cô, con dao chặt xương có mấy vết lõm trên lưỡi dao, còn có cả vết gỉ sắt đỏ, không biết phải chặt bao nhiêu thây ma mới để lại được những vết như thế này trên lưỡi dao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play