“Khụ khụ, tôi cũng đang tự hỏi tại sao mình vẫn còn sống.” Giáo sư Thôi nhếch mép, nhìn thẳng vào Tô Hàm: “Mỗi lần tôi đều nghĩ mình sắp chết, nhưng tôi vẫn sống, cho dù mất đi ý thức, sau đó vẫn có thể khôi phục lại, thậm chí còn nhớ rõ những việc mình đã làm khi mất ý thức.”
Bà ta nhìn về phía cửa, ánh mắt có chút thay đổi: “Bên ngoài, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không? Lúc mất kiểm soát tôi đã giết không ít người, tôi nhớ lúc đó cuộc họp đang thảo luận về việc làm sao để đối phó với thủy triều thây ma mới. Cô xuất hiện ở đây, là Thiên Dương nhúng tay vào sao? Lâm Thành thất thủ nên đã cầu cứu Thiên Dương? Không đúng, chẳng lẽ Bắc Kinh cũng xảy ra chuyện rồi?”
“Chuyện đó đợi đến lúc bà còn có thể bước ra khỏi cánh cửa này rồi tự mình đi xem đi, giáo sư Thôi, bây giờ bà có thể trả lời tôi mấy câu hỏi trước đã. Vừa rồi bà cũng nghe thấy rồi đấy, sống chết của bà hiện giờ nằm trong tay tôi.”
Giáo sư Thôi lại nhìn Tô Hàm, ánh mắt bà ta nhìn cô không giống như đang nhìn một con người, mà tràn đầy sự xâm lược muốn lột da róc xương, thích thú một cách bệnh hoạn, khiến người ta rợn tóc gáy.
Đối với điều này, Tô Hàm không có bất kỳ phản ứng gì, cô hỏi: “Bà lấy được viên đá đen đó ở đâu?”
“Quả nhiên là cô đã lấy nó, tôi đào được nó trong khu mộ tổ của làng Dương Sơn, lăng mộ của Vu Nương Nương, ngôi mộ của người hồi sinh bí ẩn đó. Đổi lại, con trăn thây ma khổng lồ đó là do cô giết phải không? Vệ tinh theo dõi thấy sau khi nó rời khỏi núi Kỳ Lương thì xuống sông, cuối cùng chết ở đáy sông, xác chết thối rữa làm ô nhiễm khu vực nước đó, cũng khiến cho vùng nước đó sản sinh ra nhiều cá thây ma dị biến hơn.”
“Sau khi lấy được nó, bà đã có xu hướng thây ma hóa phải không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play