Tô Vệ Quốc ngửi ngửi: “Ra xem là biết ngay.”
Vừa vào đến sân sau, bọn họ đã bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ, sao, sao lại có thể có chân gà cánh gà lớn như vậy?
Nghe Tô Hàm nói đây là chân và cánh của con chim thây ma khổng lồ mà cô đã giết lúc trước, Vương Duyệt Nga kêu lên: “Đó là thịt của con chim thây ma, vừa nặng mùi vừa có độc, không thể ăn được! Ôi, Tiểu Hàm, nhà chúng ta không thiếu đồ ăn, sao con lại ăn cái này? Con muốn ăn gì thì nói mẹ mua cho con!”
Hiện tại bà đang làm việc trong nhà ăn của quân đội, mỗi tháng lương cũng không ít, ngoài lương tháng còn có trợ cấp thực phẩm nửa tháng một lần, nghe nói đều là sản phẩm mới do trang trại chăn nuôi của quân đội tự sản xuất, trên thị trường còn phải chờ một thời gian mới mua được.
“Thịt này màu sắc cũng được mà, không đen.” Tô Vệ Quốc cúi người quan sát, hỏi Tô Hàm có thật sự ăn được không?
“Bạch Đông ăn, con ăn không có tác dụng.”
Tô Vệ Quốc hiểu rõ, Bạch Đông không phải là con người, dạ dày của anh khác với con người, anh có thể tiêu hóa được thịt chim thây ma cũng không có gì lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT