Anh vẫn lắc đầu: “Không kết bạn với bọn họ, Tô Hàm, em muốn kết bạn với bọn họ sao?”
Tô Hàm suy nghĩ một chút: “Cũng không cần phải cố ý kết bạn, dù sao cũng ở gần nhau, sau này có lẽ có thể cùng nhau làm nhiệm vụ, hợp nhau thì làm bạn bè.”
Vừa dứt lời, cô liền nhìn thấy đầu của Bạch Đông cụp xuống, rõ ràng đã là hình người, lại cố tình cụp đầu xuống như một cục bông lớn. Điều này thật kỳ lạ, Tô Hàm hỏi: “Sao vậy?”
Bạch Đông có chút ủ rũ nói: “Tô Hàm, có phải em muốn tìm một người đàn ông trong số đó làm bạn đời không?”
Tô Hàm kinh ngạc: “Sao lại hỏi như vậy?”
“Mùi của bọn họ mặc dù không giống em, nhưng có một chút giống, còn anh với em một chút cũng không giống, một chút cũng không. Anh biết rồi, loài người các người đều phải tìm người giống mình để ở bên nhau, em cảm thấy anh với em không giống nhau, cho nên mới không ở cùng anh, vậy có phải em muốn ở cùng bọn họ không?” Anh vừa nói, mắt đều đỏ lên.
Bạch Đông không ngốc, chỉ là cách suy nghĩ không giống loài người, nhưng mấy năm trôi qua, những gì nên học cũng đã học được, mặc dù trong cách diễn đạt bằng lời nói có chút thiếu sót, nhưng trong lòng anh lại sáng như gương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT