“Chị bế con quỳ xuống dưới bánh xe, một cô gái tốt bụng đã đề nghị trả tiền xe cho chị, chị mới có thể đưa Tiểu Nị lên xe...”
Dưới ánh đèn đường, vẻ mặt của Mao Tiểu Lệ cũng chất chứa đầy oán hận. Tô Hàm không có cảm xúc gì với những lời cô ấy nói, cô biết từ lâu rồi, vợ chồng Tô Vệ Quân ích kỷ, Tô Tùng ngoài mạnh trong yếu, Tô Bách thì lạnh lùng lười biếng, có làm ra chuyện gì cũng không có gì lạ.
Cô cũng không nói mình đã gặp Tô Vệ Quân, sở dĩ cô đối xử lịch sự với Mao Tiểu Lệ là vì trước đây người chị dâu cả này cũng đối xử tốt với cô, gặp lại nhau nơi đất khách quê người, sự lịch sự ấy đã trở thành sợi dây liên kết tình cảm, khiến họ có thể ngồi trò chuyện cùng nhau một cách bình thản như lúc này.
“Chị làm bảo mẫu có thuận lợi không?”
Lời oán trách dừng lại, Mao Tiểu Lệ bừng tỉnh, cười khổ: “Là chị có lỗi, khó khăn lắm mới gặp được nhau, nói mấy chuyện không vui làm gì chứ.”
Thở dài một hơi, cô ấy lại kể với Tô Hàm về công việc làm bảo mẫu của mình, nói là đã đổi mấy nhà chủ rồi, nhà này làm lâu nhất, chủ nhà tuy nhiều việc nhưng rất hòa nhã, thỉnh thoảng còn cho cô ấy mang đồ ăn thừa về cho con, cô ấy rất biết ơn.
“Lúc chị đi chỉ mang theo Tiểu Nị thôi, em cũng biết đấy, chị không thể nào một mình chăm sóc hai đứa trẻ nổi, chị chỉ có thể mang theo một đứa. Bây giờ mỗi tháng chị đều đến thành phố bên cạnh để gửi đồ cho Mao Đản…” Nói đến con cái, cảm xúc của cô ấy dịu dàng và bình thản hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play