“Thời thế khác rồi, chuyện gì cũng có thể xảy ra.” Hổ Gia cười hì hì: “Mấy ngày trước không phải còn có người đến tìm tôi muốn thuê giết người sao, người phụ nữ đó trông cũng yếu đuối lắm, thế mới gọi là làm người không thể nhìn mặt mà bắt hình dong!”
Ba ngày sau, Tô Hàm nhận được hàng, hai khẩu súng và năm trăm viên đạn. Theo yêu cầu của cô, Hổ Gia còn tặng kèm cho cô bộ phận giảm thanh.
“Thứ này cũng khó kiếm lắm, nếu không phải tôi có mối quan hệ trong quân đội thì cũng khó mà có được.” Hổ Gia vừa quạt mát vừa ngậm điếu thuốc trong miệng: “Tôi cũng không lừa cô, lấy của cô 1000 gam vàng là được!”
Tô Hàm liền lấy ra hai thỏi vàng, lúc đó trong cặp tài liệu cô lấy được trong chiếc xe bỏ hoang có mười ba thỏi vàng, mỗi thỏi nặng hai cân, còn có một số đồ trang sức bằng vàng bạc, không biết chủ nhân của khối tài sản lớn như vậy là ai, lại có thể tử nạn trên đường như vậy.
“Số còn lại, tôi muốn đổi xăng với Hổ Gia.”
Hổ Gia ngồi thẳng dậy, cầm thỏi vàng lên cân thử, nụ cười trên mặt càng nồng nhiệt hơn: “Chuyện này đơn giản, tôi sẽ cân cho cô, đảm bảo không thiếu cô một gam nào.”
Ông ta lấy cân điện tử ra cân, gật đầu hài lòng: “2322,2 gam, trừ đi phần súng và đạn... Tôi tính thử xem, thêm cho cô bốn thùng xăng nữa! Một thùng 200 lít, ý tôi vẫn vậy, giá vật tư bây giờ không thể tính theo giá trước thời mạt thế được, xăng còn quý hơn cả súng đạn! Nếu không có súng đạn, vẫn có thể dùng vũ khí lạnh để giết thây ma, nếu không có xăng, xe sẽ thành sắt vụn, người ta có thể đi xa bằng hai chân sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT