Hai người cùng nhau đi về, lại nói chuyện về một số vấn đề về lộ trình.
“Tôi sợ là xăng nhà tôi không đủ đến khu an toàn, đến lúc đó trên đường còn phải tiếp tục tìm xăng.”
“Tôi có xăng, nếu đến lúc đó các anh có thể hợp tác với gia đình chúng tôi, tôi có thể chịu trách nhiệm cung cấp xăng.” Tô Hàm nghiêm túc nói: “Tôi sẽ bảo vệ gia đình mình, nếu còn sức thì sẽ giúp đỡ các anh, ngược lại cũng hy vọng các anh có thể làm được.”
Anh Từ lập tức hứa: “Tôi có thể làm được, Tần Việt bọn họ nghe lời tôi, tôi có thể thay mặt họ đồng ý!” Xăng ư, lúc này xăng khó tìm biết bao, khi họ ra ngoài tìm vật tư, mở những chiếc xe bỏ hoang trên đường cũng khó mà tìm được xăng trong bình xăng, người khác lại không ngốc đến mức không nghĩ ra cách này.
Xăng là mạng sống của xe, xe chính là mạng sống của họ, không có xe thì chỉ dựa vào hai chân làm sao chạy nhanh hơn thây ma được?
“Trước đây cô không phải nói là đã chia cho chúng tôi một phần từ nhà máy đóng hộp sao? Phần đó tôi đều đưa cho cô, tôi sẽ tặng thêm cho cô một ít vật tư khác nữa.”
“Không cần đâu, như vậy là đủ rồi, không cần tính toán rõ ràng như vậy.” Tô Hàm đưa cho anh Từ một chiếc máy bộ đàm: “Tôi đã chỉnh tần số rồi, anh có thể liên lạc trực tiếp với tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT