Lão Cửu thở dài:
“Tôi không dám, con thây ma đầu tiên tôi nhìn thấy là bà vợ tôi, bà ấy đột nhiên biến đổi, túm lấy đứa cháu trai bà ấy thích nhất mà cắn, sau đó chúng tôi cũng không dám làm gì bà ấy, chúng tôi nhốt bà ấy trong phòng, gọi bà ấy, để tất cả bọn trẻ thay nhau gọi bà ấy nhưng càng gọi bà ấy càng hăng, đập cửa ầm ầm, tiếng kêu giống hệt sói trên núi trước đây, bọn trẻ đều khóc hết cả lên...
Sau đó vẫn là dân làng giúp chúng tôi bắt bà ấy ra, các người, các người giết bà ấy, tôi cũng không dám nhìn, Vệ Quốc, ông nói sao người bình thường lại đột nhiên biến thành như vậy, bình thường bà ấy còn tin Phật, rất tin nữa, sao Phật tổ không bảo vệ bà ấy...”
Có lão Cửu thúc giúp đỡ, việc cày cấy mùa xuân trong nhà tiến triển nhanh hơn năm ngoái một chút.
Mùa cày cấy kết thúc không lâu, đoàn xe của Hạ Hoành Hiệp lại đến, chỉ là lần này trông bọn họ tiều tụy hơn lần trước không ít, tinh thần kém đi không chỉ một bậc. Có thể thấy mùa xuân này của bọn họ cũng không dễ chịu.
“Không chỉ không dễ chịu đâu? Mà còn mất nửa cái mạng!”
Trình Minh Tinh than thở với Tô Hàm: “Sau khi rời khỏi làng các người, chúng tôi lại đến thôn Dương Sơn một chuyến, thôn Dương Sơn xa hơn, lương thực của họ còn ít hơn, có nhà chỉ có thuốc, chúng tôi lấy nhiều thuốc như vậy để làm gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play