Bị tát bất ngờ, Hạ Vĩ Thông vừa ngủ dậy cũng không kịp phản ứng, thấy mẹ mình lo lắng sốt ruột sờ mặt mình, mắt đã đỏ hoe, anh ta vội vàng nói: “Không sao không sao, không trúng vào mắt.” Thậm chí còn không kịp tức giận vì bị đánh.
“Cháu...” Bà Hạ lúc này mới yên tâm, quay người chỉ vào Tô Hàm: “Cháu, con bé này sao lại đánh người! Đúng là không có gia giáo!” Bà ta luôn đối xử tốt với mọi người, có ấm ức cũng nhẫn nhịn, bây giờ tức giận quá, trong lòng nghĩ đến chuyện đánh trả nhưng lại không thể ra tay, chỉ có thể chỉ vào Tô Hàm mà lắp bắp mắng.
Tô Hàm cười nhạt: “Dì nói thêm một câu tôi không có gia giáo nữa, tôi sẽ tát Hạ Vĩ Thông thêm một cái, dì tuổi cao là bậc trưởng bối, tôi không tiện đánh, nhưng đánh con trai dì thì được.”
Bà Hạ hoàn toàn im lặng, môi run rẩy, cố mãi cũng không thốt ra được nửa lời.
Nhìn Hạ Vĩ Thông đang bối rối, Tô Hàm kể lại những lời bà Hạ nói: “Vừa hay anh ở nhà, chúng ta đối chất một chút, sau khi tôi chia tay anh, tôi đã nhận được lợi ích gì từ anh, khiến mẹ anh sáng sớm đã nói tôi không có gia giáo, bóng gió nói tôi lẳng lơ, tôi đến nhà bạn tôi ngủ qua đêm không biết đã đâm vào mắt bà ta thế nào! Nợ mẹ trả con, tôi tát anh một cái này có quá đáng không?”
Sắc mặt Hạ Vĩ Thông thay đổi: “Có phải là hiểu lầm không? Mẹ...” Anh ta quay sang mẹ mình nhưng khi nhìn rõ biểu cảm của mẹ, lòng anh ta chùng xuống: “Mẹ, sao mẹ lại nói Tiểu Hàm như vậy, khó nghe quá.”
Chẳng trách Tiểu Hàm lại tức giận trút giận lên anh ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play