“Trưởng làng!” Thấy trưởng làng Dương Sơn ra ngoài, Tiểu Nha đứng dậy khóc nói: “Vu Nương Nương xảy ra chuyện rồi, bà ấy chết rồi!”
Trưởng làng Dương Sơn không thể tin được mà trợn tròn mắt: “Sao có thể như vậy được!” Nhưng khi ông ta đến nhà Vu Nương Nương, nhìn thấy Vu Nương Nương nằm trên giường, thi thể đã cứng đờ, ông ta vô cùng kinh ngạc và đau buồn, cộng thêm đêm qua không ngủ đủ giấc, trong lúc xúc động đã ngất đi. Đến khi tỉnh lại, ông ta thấy gia đình vây quanh, vẻ mặt lo lắng: “Ông tỉnh rồi à, ngàn vạn lần đừng ngất nữa! Vu Nương Nương mất rồi, chuyện này ông phải nghĩ cách giải quyết, tôi còn chưa dám cho những người khác trong làng biết.”
Trưởng làng Dương Sơn nhắm mắt lại: “Tôi còn có thể có cách gì, mất rồi thì làm đám tang, làm thật to.”
“Vu Nương Nương bị người ta giết chết! Ông phải tìm ra hung thủ chứ không thể cứ thế bỏ qua được!” Vợ ông ta vội vàng nói.
“Bà nói gì cơ?! Vu Nương Nương bị người ta giết chết?” Ông ta tưởng Vu Nương Nương là tuổi già sức yếu mà chết.
Vợ ông ta lắc đầu: “Tôi thay quần áo cho Vu Nương Nương, phát hiện cổ bà ấy bị cắt đứt, máu chảy đầy giường, đều thấm vào chăn hết, tôi mới nói sao vừa vào phòng đã ngửi thấy mùi hôi thối nồng nặc, trong phòng Vu Nương Nương lúc nào cũng có mùi, lúc đầu tôi không nghĩ đó là mùi máu.”
Trưởng làng Dương Sơn cố gắng chống đỡ để xem, quả nhiên dưới chăn, cổ Vu Nương Nương có một vết cắt, nhìn là biết bị cắt cổ chảy máu mà chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play