Nhìn bóng lưng hai cô gái trẻ biến mất sau cánh cửa, Trưởng làng Dương Sơn thở dài: “Giờ phải làm sao đây.”
Bà đồng nhắm mắt lại: “Ông cứ đi tìm vợ chồng Tô Vệ Quân nói rõ ràng là được, người trẻ tuổi không tin, người lớn thì sẽ hiểu chuyện hơn.”
Tô Nguyên và Tô Hàm rời đi, trên đường lại không biết nên nói gì, nặn ra một câu:
“Bà đồng giả thần giả quỷ, chị đừng để ý đến bà ta. Cha mẹ, cha mẹ không phải như bà ta nói đâu, là vợ chồng bác cả không có con, cha mẹ mới đưa chị qua đó, chúng ta vẫn là một nhà--”
Tô Hàm đứng yên nhìn cô ấy, nhẹ giọng nói:
“Không phải, chuyện bà ta nói là đúng, trước kia cha mẹ chị muốn con gái út trong cặp song sinh, sau khi chú hai gặp bà đồng thì đưa chị qua đó.
Lúc đó chị sinh ra đã cầm viên ngọc trên tay, nhiều người nói đây là phúc khí có tạo hóa, mẹ chị nói bà ấy cũng không dám mở miệng đòi chị, sau này khi chú hai đưa chị qua, mẹ chị còn rất vui mừng, cảm thấy vợ chồng chú hai đủ nghĩa đủ tình, đưa đứa con gái có phúc nhất cho bà ấy, khi bà ấy mang thai Thiên Bảo còn nói, may nhờ chị mang phúc khí đến nên mới có em trai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT