Hoa Quốc Khánh ăn cơm xong liền đi qua đi lại chỗ Hoa Dạng, cô nhìn bộ dáng chân chất, lúng túng của cha, đành bất lực, hỏi ông rốt cuộc làm sao vậy?
Làn da của Hoa Quốc Khánh rất đen, cho dù đỏ mặt cũng nhìn không ra, ông ấp úng nửa ngày mới nói: "Tiểu Dạng à, cuối năm có thể nhận lương không?"
Hoa Dạng trả lương cho cha mẹ, thống nhất 50 đồng, mỗi tháng cho vợ chồng Hoa Quốc Khánh mỗi người mười đồng tiền tiêu vặt, những thứ khác chờ cuối năm lĩnh.
Vẻ mặt của Hoa Dạng có chút khó hiểu, nhìn ông một cái thật sâu rồi nói: "Có thể, nửa năm ba trăm đồng, đã tạm ứng 60, hẳn là còn 240, con sẽ gom góp rồi đưa cho cha nốt chỗ còn lại luôn."
Cô đếm ba mươi tờ tiên, đưa tới trước mặt ông, Hoa Quốc Khánh không khỏi vui mừng, trong lòng hớn hở không thôi.
Nửa năm liền kiếm được ba trăm, một năm chính là sáu trăm, cái gì cũng không cần quan tâm, ăn uống và sinh hoạt đều thoải mái.
Bình thường cày cuốc ở ngoài ruộng mệt muốn chết, một năm cũng chả tiết kiệm được mấy đồng, còn phải sửa sang các thứ, quanh năm đều khổ sở. Đã vậy lúc Tết chỉ có thể nhìn người khác mặc quần áo mới rồi ăn thịt cá, còn nhà mình thì chỉ có mấy món rau dựa đạm bạc, nghĩ tới là tủi thân muốn khóc...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT