"Vậy bao giờ em về thì nhớ gọi cho anh nha, anh sẽ đến đón em" Hoa Chí Hồng dặn dò với vẻ quan tâm.
Dù người khác có đối tốt với cô đến đâu, Hoa Dạng vẫn luôn có một giới hạn nhất định, bởi vì ngoại trừ cha mẹ, không ai có nghĩa vụ phải đối tốt với cô.
Hoa Dạng cảm thấy quan hệ của mình với những người khác chẳng qua là vì lợi ích, ngoài ra không có gì khác, bởi vậy trước sự nhiệt tình và lấy lòng của Hoa Chí Hồng, cô chỉ thản nhiên đáp: "Được."
Khi hai người cùng ra khỏi cổng trường, liền bắt gặp một bóng dáng quen thuộc. Chỉ thấy Hoa Vũ đang trò chuyện với một thiếu niên lạnh lùng, còn tỏ ra rất ân cần.
"Bạn học Ngôn Mạch, đây là khăn choàng cổ do chính tay tôi đan. Bây giờ tôi tặng cậu đó. Trời lạnh thế này sao cậu không choàng khăn?"
Hoa Vũ còn tỉ mỉ chọn màu len xám đậm, chất liệu vừa nhìn đã biết là đồ tốt, thành phẩm cũng được đan khá đẹp.
"Tặng cho tôi á?" Ngôn Mạch ngẩn người, cậu có thân quen gì với người này đâu? Cậu ta có bị cái gì không vậy trời?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play