Tuổi tác của Hoa Chí Hồng cũng không nhỏ, cậu đã có suy nghĩ và chính kiến của riêng mình. Bởi vậy bây giờ cậu ta có thể khẳng định, trên người Hoa Dạng có một khí chất đặc biệt, những người khác không hề có và cũng không thể đuổi kịp cô.
Hoa Quốc Lập nghe con trai nói thì hừ lạnh một tiếng, cảm thấy không phục, ông còn chướng mắt nhìn Hoa Dạng thêm một lần, nghĩ đứa nhỏ này tương lai còn không lên nổi mặt bàn chứ tiên đồ sáng giá gì ở đây?
"Mới đứng hạng nhất có một lần, không thể hiện được cái gì cả? Chẳng qua là do may mắn mà thôi, cha công nhận nó rất thông minh, nhưng vậy thì sao? Lòng dạ của nó quá hẹp hòi, không làm nên chuyện lớn."
Tuy tuổi đời của Hoa Chí Hồng thua xa cha mình, nhưng cậu đã được đọc qua nhiều sách vở, kiến thức vững chắc, cũng rất am hiểu lòng người:"Cha, cha nhìn người còn không chuẩn, không thể vội vàng kết luận như vậy được."
Hoa Chí Hồng từ nhỏ được cưng chiều hết mực, ông bà nội yêu thương, cha mẹ che chở, cho nên cậu ta không hề sợ cha mình.
Hoa Quốc Lập bị con trai phản bác thì há miệng thở dốc, nhưng bỗng nhiên nghĩ tới cảnh Hoa Vũ ngất xỉu sau khi gây ra hàng loạt chuyện tày trời, ông lại nhất thời im lặng.
Trước đó ông vẫn luôn cho rằng Hoa Vũ là một đứa trẻ ngoan, vừa lễ phép lại hiểu chuyện, hiếu thuận với người lớn... cuối cùng thì sao, hiện thực như vả vào mặt ông một cái tát đau điếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play