Trên đường trở lại huyện thành, Hoa Quốc Khánh cẩn thận quan sát sắc mặt vợ con, ông cảm thấy có chút lo lắng cùng bất an. Trương Tuệ nhăn mày chỉ nói một câu: "Về sau đừng mơ tưởng tôi sẽ chu cấp cho bọn họ dưỡng già, cùng lắm là chu cấp chút tiền thôi."
Hoa Dạng đã sớm dựa vào cửa sổ ngủ rồi, đã vậy cô còn ngủ rất say.
Ngôn Mạch xử lý xong xuôi công việc trong tay, liền đi tìm Hoa Dạng: "Tiểu Dạng, chúng ta đi Bằng Thành chơi đi."
Ánh mắt của Hoa Dạng sáng lên, đời này cô còn chưa được đi du lịch, ra ngoài lại không thuận tiện, chỉ cân nghĩ đến việc phải ngồi xe lửa đường dài đã mất hết hứng thú.
"Tại sao đang êm đẹp lại muốn đi đến đó?."
Ngôn Mạch cũng bị lời nói của Hoa Dạng làm động tâm, mọi người đều đổ xô vê Bằng Thành, rốt cuộc thì thành phố đó hấp dẫn đến mức nào?
"Đi xem bên ngoài một chút, nhân tiện muốn nhìn xem có cơ hội làm ăn hay không, đúng rồi chúng ta có thể đặt vé máy bay."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play