Hoa Dạng ho nhẹ một tiếng: 'Khụ, cũng không có gì khó, chỉ cần siêng giải nhiều đề, học nhiều từ vựng, xem nhiều sách tham khảo, đi học thì nghiêm túc nghe giảng, có gì không hiểu phải hỏi lại ngay..."
Thật ra thành tích hiện tại của Hoa Dạng có một nửa là thiên phú, còn một nửa là nhờ ký ức của kiếp trước, đương nhiên cô cũng không ỷ lại vào tri thức của kiếp trước mà luôn kiên trì nỗ lực học tập, tiếp thu thêm nhiều điều mới, bởi vì cô hiểu rõ không tiến ắt sẽ lùi, phải học- học nữa-học mãi.
Hoa Dạng nói năng hàm súc, Ngôn Mạch lại phán một câu gắn gọn: “Anh với chị họ của em thông minh vốn sẵn tính trời, hai đứa không thể so sánh được đâu."
Hai anh em nhà họ Chu... bọn họ bị xem thường sao? Còn bị học bá khinh bỉ?
Đôi mắt của Chu Văn khẽ chuyển động, nhóc cười hì hì mở miệng: "Anh Mạch, nếu con của anh với chị họ sinh ra thì hẳn phải thông minh lắm nhỉ?"
Trong đầu mọi người nổ bùm một cái, trợn mắt há mồm, nhóc con này nói năng linh tinh gì vậy chứ?
"Lạch cạch”" Đôi đũa trong tay Ngôn Mạch rớt xuống đất, cả người cậu cứng nhắc, lỗ tai cũng nóng bừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play