Dù sự thật đã bày ra trước mắt, nhưng sao Hoa Quốc Sinh có thể thừa nhận những lời Từ Lập nói được? Ông vẫn cần mặt mũi, còn có thể diện của con trai của ông ta nữa: "Nhà tôi trước giờ kinh doanh buôn bán, tiền trong nhà không thiếu, tôi lo cho con gái thì làm sao? Cậu ở đây xúc phạm danh dự của nó, tôi có thể kiện cậu ra toà đấy!"
Hoa Quốc Sinh càng nói càng áp sát, nhìn khí thế này của ông ta, người ngoài không hiểu chuyện, có khi vừa nghe đã sớm tin sái cổ.
Canh Thục Phương ở một bên càng không quan tâm đúng sai, bà ta hung tợn trừng mắt nhìn Hoa Dạng: "Đúng rồi, là cậu cùng Hoa Dạng thông đồng nhau, bày kế hoạch hãm hại con gái tôi có phải không? Nó bảo cậu nói như vậy sao? Trời ơi! Lẽ ra tôi nên sớm nhận ra con ranh Hoa Dạng kia không phải là hạng tốt lành gì, đến chị họ mà nó cũng rắp tâm mưu hại."
Bà ta khăng khăng hắt bát nước bẩn này sang Hoa Dạng, tâm cơ đến độ này, thật sự không phải ai cũng làm được.
Hoa Dạng vốn không muốn tham gia vào lần tranh chấp này, bỗng nhiên giờ lại bị điểm danh, sao cô có thể tiếp tục nhẫn nhịn?
"Bác hai, bác không thể bất chấp đúng sai như thế, Hoa Vũ đã từng đối tốt với tôi lần nào chưa? Với lại, chị ta có điểm gì khiến tôi phải đỏ mắt ghen tị? So ngoại hình, thành tích học tập, chị ta đều không bằng tôi, so của cải, quán đồ kho nhà họ Hoa hay tiệm tạp hóa cùng tiệm ăn vặt đều là của nhà tôi. Vừa nhìn đã biết ai là kẻ bại trận ngay từ đầu, đừng nói những chuyện viển vông nữa!
Từ trước đến nay Hoa Dạng chưa từng để Hoa Vũ vào mắt, trước sau đều chỉ là một kẻ thất bại, chị ta đáng để cô bỏ thời gian quý giá để ý sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play