Canh Thục Phương nghĩ thì hay lắm, vấn đề là thế giới này không vận hành theo suy nghĩ của bà ta.
Ngôn Mạch vỗ trán: "Tôi nhớ ra rồi, hai người thường xuyên tới nhà Hoa Dạng kiếm chuyện, nói toàn những lời như là phát tài không thể quên nguồn cội, mỗi năm phải cho anh em ở nông thôn một số tiền, há miệng một cái liền đòi mỗi năm một vạn, thời buổi mà vẫn còn mấy kẻ thấy sang bắt quàng làm họ, đã vậy còn có công phu sư tử ngoạm, lần đầu tiên tôi mới thấy đấy, thật là mở rộng tâm mà”
Nói xong, Ngôn Mạch còn nhàn nhạt bổ thêm một đao: "Không làm được cái gì nên hồn, chỉ giỏi giật tiền nhà người khác."
Ánh mắt xem thường của mọi người khiến Hoa Quốc Sinh như đứng đống lửa như ngồi đống than, sắc mặt ông ta trắng bệch: "Tuyệt đối không có chuyện đó, mày đừng nói bừa.”
Bọn họ đã nhìn rõ lòng dạ của đám người nhà họ Hoa từ sớm, nếu không phải Hoa Dạng cường thế, cả gia đình này đã sớm bị hút khô m.á.u rồi.
"Phải rồi, còn nói cái gì mà Hoa Dạng là con gái duy nhất, không có tư cách kế thừa gia nghiệp, tiền kiếm có nhiều cũng là cho con trai và cháu trai nhà họ Hoa, tôi biên soạn luật pháp bao năm, cũng không thấy điều khoản nào nói con gái không có quyền thừa kế. Đương nhiên, cũng không có quy định nào chỉ cho phép cháu trai trong nhà được quyền kế thừa. Cô phóng viên này, cô có kiến thức rộng rãi, cô cùng tôi nói một chút, tôi nói có sai chỗ nào không?”
Lúc này, động cơ của bọn họ đều đã rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT