Lý Xuân Lan cười từ chối: “Không cần phiền phức vậy, hầm xong chị giúp tôi đóng vào bình giữ nhiệt là được. Bên này không xa, tôi xem thời gian, lúc nào cũng có thể về lấy.”
Nói xong, Lý Xuân Lan vào nhà chuẩn bị, chờ đến khi cô làm xong một ít đồ ăn đơn giản trở lại phòng bệnh thì Khánh Vân Diên vẫn đang hôn mê, trông yếu ớt và yên tĩnh.
Cô đặt hộp giữ nhiệt lên giá để đồ bên cạnh giường bệnh, thấy bình truyền dịch của Khánh Vân Diên sắp hết, đành ngồi yên lặng trên ghế cạnh giường, chăm chú trông chừng.
Những bệnh nhân khác trong phòng đều đang yên lặng nghỉ ngơi, người túc trực cũng không có hoạt động giải trí gì, Lý Xuân Lan cứ ngồi như vậy, buồn chán đến mức nhiều lần ngáp ngắn ngáp dài.
Cô cố gắng chống lại cơn buồn ngủ, chờ đợi rất lâu, bình truyền dịch tưởng chừng chỉ còn một chút xíu kia, đến cuối cùng hình như mãi không thể hết.
Nhìn chằm chằm vào bình truyền dịch, cô gật đầu liên tục, cuối cùng, khi đôi chân sắp tê cứng thì bình truyền dịch cũng hết.
Trong nháy mắt, cô tỉnh táo hẳn, chạy nhanh gọi bác sĩ: “Bác sĩ, bình truyền dịch của chúng tôi hết rồi, sao anh ta hôn mê lâu như vậy mà vẫn chưa tỉnh?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play