“Bà hiểu, bà hiểu, bà hiểu hết, thật là một đứa bé đáng thương.” Tưởng Tố Quyên nhìn Thẩm Đường với vẻ mặt đau lòng.
Thẩm Đường ngơ ngác nhìn bà cụ.
Thẩm Đường tỏ vẻ: Ơ, có phải có chỗ nào không đúng lắm thì phải?
Mà Tưởng Tố Quyên lại tưởng tượng ra rất nhiều: Chắc chắn trong nhà đứa nhỏ này rất khó khăn, lại còn đọc sách... Thật sự quá hiểu chuyện mà.
“Đường Đường, cháu yên tâm, nhà cháu không đủ tiền thì bà có thể cho cháu mượn.” Tưởng Tố Quyên không nói là cho, bởi bà ấy cảm thấy nếu nói cho thì Thẩm Đường chắc chắn sẽ xuất hiện suy nghĩ không tốt, ví dụ như tự ti các thứ.
Thẩm Đường ngơ ngác tỏ vẻ: Cái gì, đợi đã, đợi một lúc.
Hướng đi này có gì đó là lạ thì phải, từ lúc nào cô nói muốn mượn tiền vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT