Thẩm Đường bật cười, cô dùng vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Thầy ơi, thầy thấy em giống người ham ăn như vậy sao?”
“Giống.” Hoàng Kế Nguyên quả quyết nói đúng một chữ, như thể vẫn cảm thấy chưa đủ, ông ấy tiếp tục nói: “Thẩm Đường, đừng tưởng rằng thầy không biết gì cả, thầy nghe nói khoảng thời gian trước Miêu Hồng của lớp ba đã mang đồ ăn sáng cho em trong vòng một tháng, nhưng lại không có một bữa nào được mua từ nhà ăn của trường chúng ta.”
Đúng vậy, Hoàng Kế Nguyên cũng phải thừa nhận tay nghề nấu ăn của đầu bếp trong nhà ăn trường học có chút thiếu sót.
Thẩm Đường bị thầy Hoàng vạch trần như vậy thì hơi xấu hổ, gương mặt nhỏ đỏ bừng lên, cô hắng giọng một cái rồi giải thích: “Thầy ơi, em không có, thật ra em không kén ăn.”
Hoàng Kế Nguyên nhìn cô một cái: Em cảm thấy thầy sẽ tin sao?
Thẩm Đường: Được rồi, từ bỏ việc phản bác.
Tất cả mọi người trở về phòng nghỉ ngơi, tám giờ tối, Hoàng Kế Nguyên dẫn mọi người đi tìm một tiệm cơm gần đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play