Tô Chấn Hưng vừa đi vào đã có thể nhìn thấy Cố Thịnh đang vùi đầu trong đống văn kiện, anh ấy nhấc chân đi tới, vừa đi vừa nói: “Cố Thịnh, cậu vẫn còn bận à, vừa rồi không thấy cậu trong nhà ăn là tôi đã biết cậu đang ở trong phòng làm việc rồi. Cậu xem cậu đi, làm việc thì làm việc, nhưng vẫn phải ăn cơm chứ.”
“Cạch” một tiếng, Tô Chấn Hưng đặt hộp cơm trong tay xuống bàn làm việc của Cố Thịnh.
“Ăn đi, trưa hôm nay nhà ăn làm sủi cảo, hôm nay là ngày đưa Táo Quân về trời nên nhà ăn cố ý làm chút đồ ngon. Mau chóng ăn đi, đây là món mà tôi vất vả lắm mới cướp được cho cậu đấy. Mấy thằng nhóc thối kia chẳng khác gì cái thùng cơm cả, một người có thể ăn mấy chục mấy trăm
“Ừm, cậu làm xong việc rồi à?” Cố Thịnh cũng không khách sáo, anh cầm lấy hộp cơm bắt đầu ăn.
“Tôi sắp xong rồi, có lẽ ngày mai sẽ làm xong.”
“Vậy thì tốt.” Cố Thịnh vừa anh một miếng sủi cảo, anh thầm thở dài.
Ngày mai Tô Chấn Hưng đã làm xong việc, còn anh có lẽ ngày mai cũng sẽ xong, tính thời gian thì đêm ba mươi có thể về kịp Bắc Kinh để ăn cơm tất niên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT